Chương 150

"Ủa? Anh... anh đưa em đi à? Thế chẳng phải cố ý để người ta hiểu lầm sao." Liễu Vân đỏ mặt, không dám nhìn anh nữa.

"Thì có gì đâu, anh là con rể của em, ba không ở nhà, vậy cũng bình thường mà."

"Ừm... vậy cũng được." Liễu Vân nghĩ một chút rồi thấy cũng có lý.

"Mẹ, em út đang tuổi lớn, mẹ làm thị...

Đăng nhập và tiếp tục đọc