Chương 290

Quả nhiên vẫn có người dễ nói chuyện, xem ra việc tôi vào nhóm làng này là một quyết định sáng suốt.

“Ý là bây giờ tôi không sao rồi, có thể đi được không?” Vương Địch hoạt động cơ thể một chút, nhìn Trương Kiệt với ánh mắt lạnh lùng.

Trước đây còn kiêu ngạo như thế, bây giờ lại như một đứa cháu ngo...

Đăng nhập và tiếp tục đọc