Chương 100

“Không cần nói nữa.” Tô Ngọc Trúc lắc đầu: “Cũng tại tôi không nhận ra được tâm tư của Y Trần từ trước.”

“Cũng không thể trách chị được.” Lâm Hạo cũng cảm thấy áy náy: “Thực ra tôi chiều chuộng Y Trần như vậy, cũng vì nghĩ cô ấy là cháu gái của chị. Mỗi lần cô ấy xin tiền, tôi đều cố gắng đáp ứng.”...

Đăng nhập và tiếp tục đọc