Chương 1278

“Chạy đi, sao không chạy nữa?”

Rất nhanh, Bạch Dạ xuất hiện sau lưng tôi, khuôn mặt điển trai đầy vẻ đắc ý.

“Hì hì, để xem cậu chạy đi đâu được nữa!”

Lạ thật, tôi không đùa, ánh mắt mờ đục hiện lên một chút nghiêm túc.

“Đừng đùa nữa, tôi ngửi thấy mùi máu.”

“Á, thật không?”

Bạch Dạ nghe vậy, đôi mắt...

Đăng nhập và tiếp tục đọc