Chương 1097

“Đương nhiên là không phải rồi, lúc đầu tôi hoàn toàn không nghĩ đến việc sẽ ở bên cậu, coi cậu như bậc trưởng bối, chỉ đơn thuần coi cậu là bệnh nhân của mình. Nếu không phải vì cú điện thoại của Bí thư Vương, tôi chắc chắn sẽ không...” Nói đến đây, An Nhị Cẩu mới nhận ra mình đã lỡ lời.

Dương Mộn...

Đăng nhập và tiếp tục đọc