Chương 1622

"Nói rồi, Trương Mỹ Vân đau lòng rơi lệ.

An Nhị Cẩu nhẹ nhàng vỗ vai cô, "Chị Mỹ Vân, em phải cảm ơn Vương Hoa Hạ, nếu anh ấy không buông chị ra, em đâu có được phúc phần này! Chị là một người phụ nữ rất tốt, là anh ấy không biết trân trọng. Không sao, vẫn còn tụi em mà."

Mọi người cũng lần lượt a...

Đăng nhập và tiếp tục đọc