Chương 245

Tám năm rồi, trọn vẹn gần tám năm rồi, mọi thứ đã thay đổi, muốn nói mà nước mắt lại trào ra. Vừa nãy khi làm việc cùng với Ngọc Lan, anh thực sự muốn ôm cô vào chiếc giường mà suốt tám năm qua không có ai nằm, và yêu cô thật mãnh liệt. Anh nhớ cô quá nhiều. Nếu không phải vì sư phụ mất, anh không b...

Đăng nhập và tiếp tục đọc