Chương 2730

“Các sư, cơm chay sắp nguội rồi, hay để thí chủ An ăn trước đi!” Tĩnh Tâm lại gọi đến.

An Nhị Cẩu đành phải lưu luyến rời khỏi cảnh đẹp của Tĩnh Âm, lau mồ hôi, nhắm mắt dưỡng thần vài giây. Dưới ánh mắt của sư thái Liễu Trần và Tĩnh Âm, anh ta từ từ trở lại bình thường. Dù đã mềm lại nhưng thân hì...

Đăng nhập và tiếp tục đọc