Chương 38: Mọi người đều xứng đáng được tạm biệt

"Brea, anh vào được không?", tôi đang nằm dài trên giường, nước mắt chảy dài khi nghe thấy tiếng gõ cửa nhẹ nhàng của anh, "Làm ơn? Chúng ta cần nói chuyện". Tôi không muốn gặp anh, tôi quá xấu hổ sau những gì đã nói - tôi đã có thời gian suy nghĩ và nhận ra rằng thật vô tâm và ngu ngốc khi nói nhữn...

Đăng nhập và tiếp tục đọc