Chương 882

Mặt Trần Tịnh Khang thoáng biến sắc, dù che giấu rất kỹ nhưng vẫn bị Lục Trần phát hiện. Ông ta chỉnh lại gọng kính, giọng trầm nói: "Đúng là nói nhảm, bệnh viện là nơi cứu người, còn tôi là viện trưởng bệnh viện huyện, danh tiếng lẫy lừng, đức cao vọng trọng, cậu dám xúc phạm y đức của tôi sao?"

"...

Đăng nhập và tiếp tục đọc