208. “Tôi nói một cách lịch sự.”

Người đàn ông trước mặt tôi lập tức mỉm cười khi nhìn thấy tôi, đôi mắt anh ta nheo lại một chút ở khóe, thật sự vui mừng khi thấy tôi ở đây.

Anh ta cao—cao đến mức tôi phải ngẩng mặt lên mới nhìn rõ anh ta. Mái tóc nâu nhạt, hơi gợn sóng của anh được chải ngược ra sau, dù có một lọn tóc cứ nhất quy...

Đăng nhập và tiếp tục đọc