214. “Rất vui, thưa Sư phụ.”

Abraham ngước mắt lên, ánh mắt anh ấy thật mãnh liệt, đầy một loại dịu dàng lặng lẽ khiến ngực tôi cảm thấy quá nhỏ để chứa hết mọi cảm xúc tôi đang trải qua lúc này. Mắt tôi lập tức ngập tràn nước mắt, và tôi thề rằng tay tôi bắt đầu đổ mồ hôi nhiều hơn cả khi anh ấy ở bên trong tôi chỉ vài phút tr...

Đăng nhập và tiếp tục đọc