Chương 173

Renée's POV

Khi tôi đã ở một khoảng cách an toàn, tôi đậu xe và cho phép mình thả lỏng mọi thứ. Ngực tôi đau như thể hàng ngàn viên gạch bị ném vào. Thật không công bằng.

Càng không công bằng hơn vì tôi biết dù tôi có nói ghét anh ta nhiều thế nào, tôi cũng không thực sự ghét.

Trong năm phút tiếp ...

Đăng nhập và tiếp tục đọc